1/ Tóm tắt nội dung vụ việc
– Do xảy ra mâu thuẫn, bị cáo (ông Đ) đã dùng dao (loại dao dùng làm hàng mây tre đan, chuôi gỗ dài 11cm, lưỡi bằng sắt dài 13,5cm, đầu mũi dao nhọn hơi cong, bản dao nơi rộng nhất 2,5cm) đâm vào vùng bụng của bị hại (ông C) là vùng trọng yếu của cơ thể con người.
– Sau đó bị hại được đem đi cấp cứu. Bị hại không chết là ngoài ý muốn chủ quan của bị cáo.
*Vấn đề đặt ra: Xác định tội danh nêu trên của bị cáo là “Cố ý gây thương tích” hay “Giết người”, bởi hậu quả chết người không xảy ra?
2/ Cơ sở pháp lý có liên quan
– Điều 18; điểm a, n khoản 1 Điều 93 Bộ luật Hình sự năm 1999 (tương ứng với Điều 15; điểm a, n khoản 1 Điều 123 Bộ luật Hình sự năm 2015):
“Điều 15. Phạm tội chưa đạt
Phạm tội chưa đạt là cố ý thực hiện tội phạm nhưng không thực hiện được đến cùng vì những nguyên nhân ngoài ý muốn của người phạm tội.
Người phạm tội chưa đạt phải chịu trách nhiệm hình sự về tội phạm chưa đạt
Điều 123. Tội giết người
1. Người nào giết người thuộc một trong các trường hợp sau đây, thì bị phạt tù từ 12 năm đến 20 năm, tù chung thân hoặc tử hình:
a) Giết 02 người trở lên;
[…]
n) Có tính chất côn đồ”
3/ Tóm tắt phương án giải quyết
– Việc bị cáo dùng dao nhọn là hung khí nguy hiểm đâm vào vùng bụng, là vùng trọng yếu trên cơ thể con người. Hành vi của bị cáo là hành vi nguy hiểm, phạm tội có tính chất côn đồ và thể hiện rõ mong muốn bị hại chết bởi đâm vào các vùng trọng yếu của cơ thể;
– Bị hại không chết là ngoài ý muốn chủ quan của bị cáo;
– Do đó, hành vi nêu trên của bị cáo đủ yếu tố cấu thành tội “Giết người”, thuộc trường hợp phạm tội chưa đạt.
Xem chi tiết nội dung Án lệ nêu trên tại: https://anle.toaan.gov.vn/webc…/portal/anle/chitietanle…